Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Trại Huấn luyện Giới trẻ 30/04 - 1/5

GIÁO PHẬN MYTHO
GIÁO XỨ BẮC HÒA
                                                               CHƯƠNG TRÌNH CẮM TRẠI   30-4


1-  Buổi gặp mặt thông tin:   16 – 2 – 2012

2- Buổi làm việc 20 – 2 – 2012   với các nội dung sau:

            1) Chủ đề buổi Cắm trại:   HIẾU  THẢO.

            2) Phân công:
            *  Anh Hưng – Sơn: - Chia và ổn định danh sách đội.
                                              -  Tìm nhưng câu Lời Chúa liên
                                                   quan đến Hiếu Thảo,
-          Lựa  6 bài hát  sinh hoạt của
      chủ đề.
·      Anh Xuân:  *  Tìm và viết lại thành thoại kịch 4 gương hiếu thảo trong Thập nhị Tứ Hiếu. Gợi ý: Vua Thuấn, Mẫn tử Khiên, Tử Lộ….
·      06 bài sinh hoạt loại 4 câu của chủ đề.

·      Cò Sư – Cò Đào: - Tìm 6 bài hát sinh hoạt chủ đề.
-          Tìm ca dao tục ngữ chủ đề.

·      Dì Mười – Dì Oanh:
·      Hổ trợ khi các anh chị trưởng nhờ giúp.
·      Nghĩ cách để giúp các em đi lễ Mùa Chay đầy đủ hơn, có thể ổn định chỗ ngồi, nhờ mấy em lớn kiểm sổ, để sau một thời gian hai  tuần hoặc một tháng sẽ thưởng các em đi lễ đều đặn.
·      Dạy các em làm việc để năm sau các em tự làm được với các hướng dẫn tổng quát của cấp trên.


CHỮ HIẾU  TRONG    KINH THÁNH

1- Sách Sáng thế:
            *  Con ơi, bưng lại cho cha ăn món thịt rừng, để cha đích thân chúc phúc cho con ( St 27, 25 )
            *  Ong Isaac, cha cậu bảo: Con ơi, lại gần đây và hôn cha đi. ( St 27,26 )

2- Sách Xuất hành:
            * Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, để được sống lâu trên phần đất mà Đức Chúa sẽ  ban cho các ngươi. ( Xh 20,12 )

3- Sách  Châm ngôn
            * Cn 17, 6: Thiên thần của người già là đàn con cháu,
                               Vinh dự của con cái là chính người cha
            * Cn 19, 18: Hãy sửa phạt con cái bao lâu còn hy
                       vọng, nhưng đừng nóng nải khiến nó phải chết.
            * Cn 19,26: Kẻ bạc đãi cha và xua đuổi mẹ,
                         Là đứa con đốn mạt, nhuốc nhơ
           
4- Sách Huấn ca:
            *( Hc 3, 3- 16 )  
            3: Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm.
            4: Ai kính mẹ thì tích trữ kho báu.
            5: Ai thờ cha sẽ được vui mừng vì con cái.
                Khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe.
            6: Ai tôn vinh cha sẽ được  trường thọ.
                Ai vâng lệnh Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng.
            7: Người đó phục vụ các bậc sinh thành
                Như phục vụ chủ  nhân.
            8: Hãy thảo kính cha con bằng lời nói việc làm
                Để nhờ người mà con được chúc phúc.
            9: Vì phúc lành của người cha làm cho cửa nhà con
                 cái bền vững, lời nguyền rủa của người mẹ
                 làm cho tróc rễ bật nền.
            10: Chớ vênh vang khi cha con phải tủi nhục,
                  Vì nỗi tủi nhục đó chẳng vinh dự gì cho con.
            11: Quả thật, người ta chỉ được vẻ vang
                   Lúc cha mình được tôn kính  và con cái phải ô
                   nhục  khi mẹ mình bị khinh chê.
            12: Con ơi, hãy săn sóc cha con, khi người đến tuổi
                  già;  bao lâu người còn sống, chớ làm người buồn
                  tủi.
            13: Người có lú lẫn, con cũng phải cảm thông,
                  Chớ cậy mình sung sức mà khinh dễ người.
            14: Vì lòng hiếu nghĩa đối với cha sẽ không bị quên
                   lãng, và sẽ đền bù tội lỗi cho con.
            15: Thiên Chúa sẽ nhớ đến con, ngày con gặp khốn
                   khó, và các tội con sẽ biến tan
                   như sương muối biến tan lúc đẹp trời.
            16: Ai bỏ rơi cha mình thì khác nào kẻ lộng ngôn,
                  Ai chọc giận mẹ mình, sẽ bị Chúa nguyền rủa.
Hc 7,
            27: Cha con, con hãy hết lòng tôn kính,
                   và đừng quên ơn mẹ đã mang nặng đẻ đau.
            28: Hãy luôn nhớ công ơn dưỡng dục sinh thành
                  Công ơn ấy, con sẽ lấy chi đền đáp cho cân xứng?
Mt 15, 4-6: 
                Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử,  còn các ông, các ông lại bảo: ai nói với cha mẹ mình rằng: những gì con có thể giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa. Như thế các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa.

Lc 2,
            51: Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nazareth và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ  tất cả những điều ấy trong lòng.
            52: Còn Đức Yêsu ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.

Thơ Ephêsô ( Ep 6, 1-4 )
                    Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhứt có kèm theo lời hứa: để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất nầy.  Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy.

CHỮ  HIẾU  TRONG  CA  DAO  VIỆT NAM

1- Sách cổ:
            * Lý văn Phức diễn nôm : Nhị thập tứ hiếu.
            * Khổng tử: Bách hạnh, hiếu vi tiên dã ( Trăm nết
               tốt, chữ Hiếu là đầu )
·      Kinh thư: Thương cha mẹ đẻ ta khó nhọc.
·      Luận ngữ:   Mừng vì cha mẹ thọ,
                           Lo vì cha mẹ  già.

            * Nguyễn đình Chiểu trong Lục vân Tiên:
               Trai thời trung hiếu làm đầu,
               Gái thời tiết hạnh là câu trau mình.

·      Tu đâu cho bằng tu nhà,
       Thờ cha kính mẹ hơn là đi tu.
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước sáng ngời biển đông.

                                Công cha như núi Thái Sơn
                               Nghĩa mẹ như nước / trong nguồn chảy ra.
                  Thờ cha mẹ, ở hết lòng
                   Ay là chữ hiếu / dạy trong luân thường
            Núi cao biển rộng mênh mông
            Cù lao chín chữ thuộc lòng con ơi.
Mẹ cha là biển là trời
 Làm sao con dám cưỡng lời mẹ cha.
               Nuôi con khó nhọc đến giờ
               Trưởng thành con phải biết thờ hai thân.
   Ơn cha nặng lắm ai ơi,
   Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.
            Con ơi, con ngủ cho ngon
            Để mẹ đi gánh nước non tang bồng.
Lên non mới  biết non cao
Nuôi con mới biết công ơn mẫu từ.
            Ơn cha nghĩa mẹ nặng trìu
             Ra công báo đáp ít nhiều phận con.
Liệu mà thờ mẹ kính cha,
Đừng tiếng nặng nhẹ người ta chê cười.
            Một mai gặt lúa đem về
            Thờ cha kính mẹ nhiều bề hiếu trung.
Chàng về lập miếu thờ vua
Lập lăng  thờ mẹ, lập chùa thờ cha
            Em về anh gửi đôi giầy
               Phòng khi mưa nắng để thầy mẹ đi.
                  Em về anh gửi buồng cau
                      Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
                              Em thì đi cấy lấy bông
                           Anh đi cắt lúa để chung một nhà
                        Đem về phụng dưỡng mẹ cha
                    Muôn đời tiếng Hiếu người ta còn truyền.
Quyết lòng lập miếu chạm rồng
Đền ơn phụ mẫu ẵm bồng ngày xưa.
                        Thờ mình dĩa muối tương rau
                        Còn nhớ phụ mẫu,  mâm cao cổ đầy
Cha mẹ nuôi con, bằng trời bằng biển
Con nuôi cha mẹ, con kể từng ngày
             Mẹ nuôi con như  Biển Hồ lai láng
             Con nuôi mẹ tính tháng tính ngày
                        Mẹ cha còn sống chẳng chịu dưỡng nuôi
                        Đến khi khuất núi, ngậm ngùi khóc than.
Hôm qua anh đến chơi nhà,
   Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường
        Thấy em nằm đất anh thương
             Vội ra kẻ chợ đóng giường tám thay.

XỬ  DỤNG  ĐIỆU  HÒ  LƠ

Bao giờ cá chép hóa rồng,
Đền ơn cha mẹ /  ẵm bồng ngày xưa.
                           Cá không ăn muối cá ươn
                           Con cải cha mẹ / trăm đường con hư
Có cha có mẹ thì hơn.
Không cha không mẹ / như đờn đứt dây.
                           Con người có bố có ông
                           Như cây có  cội / như sông có nguồn.
Còn cha lắm kẻ yêu vì
 Một mai cha chết / ai thì yêu con.
                        Cũng thời con mẹ con cha
                        Cành cao vun xới / cành la bỏ liều.
             Ví dù con phượng bay qua
              Mẹ nói con gà / con cũng nói theo.
                        Dạy con con chẳng nghe lời
                        Con nghe chúng bạn / đi đời nhà con.
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời.
Cầu cho cha mẹ / sống đời với con
      Sinh con ai nỡ sinh lòng
      Sinh con ai chẳng / vun trồng cho con.
                       Uốn cây  uốn thuở còn non.
                       Dạy con từ thuở / con còn  ngây  thơ.
                                    Sống thì con chẳng cho ăn
                                     Chết thì xôi thịt / làm văn tế ruồi.
                          Đẻ con chẳng dạy chẳng răn
                         Thà rằng nuôi lợn / để ăn lấy lòng.

Chữ nghĩa là chữ nhịn nhường
Nhường anh nhường chị / là nhường người trên
         Công cha đức mẹ cao dầy
          Cưu mang trứng nước / những ngày ngây thơ.
        Em về phụng dưỡng mẹ cha,
        Muôn đời tiếng hiếu / người ta còn truyền.
                        Mẹ ơi, đừng đánh con đau
                        Để con bắt óc / làm giàu mẹ ơi.
              Đói lòng ăn chút  lá  đa
              Để cơm nuôi mẹ /  mẹ già yếu răng
       Mẹ già ở tấm liều tranh
      Sớm thăm tối viếng / mới đành dạ con.
            Cây khô chưa dễ mọc chồi
            Bác dì chưa dễ / ở đời với ta.
     Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
     Miệng nhai cơm búng / lưỡi lừa cá xương.
Chiều chiều ra đứng cửa sau
Ngó về quê mẹ / ruột đau chín chiều
           Chiều chiều xách giỏ hái rau
           Ngó lên mả mẹ / ruột đau chín chiều
                     Vẳng  nghe chim vịt kêu chiều
                      Bâng khuâng nhớ mẹ / chín chiều ruột đau.
                              Mồ côi cha ăn cơm với cá
                              Mồ côi má / lót lá mà nằm
                                 

Chim trời ai dễ đếm lông
 Nuôi con ai dễ / kể công tháng ngày.

                                 Có con phải khổ về con
                                 Có chồng phải gánh giang sơn nhà chồng  
                           Con ai là chẳng giống cha
                           Cháu ai là chẳng giống ông giống bà.
                   Còn cha gót đỏ như son
                   Đến klhi cha chết / gót con đen sì
      Của đời cha mẹ để cho
       Làm không, ăn có, của kho cũng rồi
                         Có chồng chẳng được đi đâu
                         Có con chẳng được đứng lâu một giờ    

CHUYỆN  ĐỂ  SUY

Hoàng đế Napolêon đệ I ( 1769 – 1821 ) là một bậc thiên tài  khó có ai sánh kịp, kể cả đến hôm nay. Là một vị tướng tài ba về quân sự, kiến  thức bách khoa rộng rãi. Một hôm, hoàng đế mời các vương phi của đế quốc vào tiếp kiến, Ngài hỏi quý mệnh phụ phu nhân một câu: Muốn đất nước có vua hiền, tôi trung, tướng giỏi thì quý vị phải dạy con lúc nào? Mỗi bà trả lời một cách, người cho là lúc có tuổi khôn, người cho là lúc biết nói.....  Hoàng đế chỉ nói gọn:
         Phải dạy con hai mươi năm trước khi sinh ra.
Trại 30-4-2012 đang nhắc các em 20   năm sau. Chuyển đến các em vài kiến thức hết sức dân dã:
a-      Tiền thai giáo: tôn trọng lẫn nhau, lựa thời điểm thích hợp nhất như đang thành công, vui vẻ, mạnh giỏi, tâm đầu ý hợp, chuẩn bị bằng cầu nguyện như Tobia.
b-      Thai giáo: Khi mẹ có mang, giữ tình cảm thật tốt, xử với nhau như ngày sắp cưới, nghe nhạc cổ điển hoặc thánh ca, tránh nhạc kích động, ủy mỵ của nền văn hóa sự chết.
c-      Dạy con thơ: Con sẽ định hình ở tuổi thứ 6, mọi điều cha mẹ có sẽ truyền cho con cách vô ý thức. Dạy con làm dấu, đọc kinh, cầu nguyện, nhắc bổn mạng con, bổn mạng cha mẹ, ( ta nhớ sinh nhật mà quên tập con nhớ thánh bổn mạng). Dạy con đọc kinh sáng tối, luôn  cập nhật cách giáo dục của thời đại. An uống điều độ, đủ chất, ngủ đúng giờ. Dạy con những điều hôm nay nhà trẻ thực hiện  như xử dụng nhà vệ sinh, ngồi “ bô” nhớ tiếp tục những gì nhà trẻ huấn luyện ở gia đình đừng để các em trở lại nếp văn hóa cổ đại.
d-     Luyện con:
·      Ý chí: không đòi gì được nấy,  không được cưng chiều.
·      Thành thật: Nói thật thì thưởng, không ngược lại.
·      Lạc quan: nhìn đời vui tươi, cha mẹ nêu gương :  Chúa là  nguồn vui của con.
·      Tự trọng: Cha mẹ tôn trọng nhau, không mạt sát, mắng chưởi, nói quá lời, hạ nhục nhau và con cái.
·      Tự lập: Làm sao cho con độc lập, không cần đến ta: như tự ăn cơm khỏi theo tò tò. Bày đồ chơi ra , biết dẹp, kéo ghế ngồi, để lại đúng chỗ. Nói chung dạy cho được “ lấy vật gì ở đâu, xong việc, để lại đúng chỗ ấy “  nói theo Tây du ký: “Có đi có về”.  Không bày ra và để cha mẹ dẹp. Kỵ.
·      Khôn ngoan: cả nhà nâng cao trình độ bằng nghe, nhìn,học lóm. Khi con hỏi phải trả lời đúng, nếu bí, phải hẹn lại và đi tìm hiểu thm, khơng lm giọng    “cha” , trả lời ẩu. Cao nhơn tắc  hửu cao nhơn trị. Khiêm tốn, đừng bao giờ cho mình là Napoleon.
·      Sức khỏe: Chơi thể thao, bơi lội, phụ việc nhà, đừng độc quyền làm hết cho con, nó sẽ thua mình xa.
·      Điềm đạm: Bình tĩnh trong ứng xử để nêu gương cho con. Thản nhiên trước nhục mạ, không khoe tài, kể công, háo danh.
Nhân dịp Cắm Trại, chuẩn bị việc hai mươi năm sau. Sau sẽ hiểu. Bây giờ, xin qua mục bài hát của chủ đề nhé.

BÀI    HÁT   VUI

1-      Em yêu má, em yêu ba, yêu má ba yêu bằng vâng lời. Em yêu má em yêu ba, yêu má ba suốt cả đời em.
2-      Ai ban cho em bầu trời xanh hoa nắng ? Ai ban cho em rừng cây lá xanh tươi ? Ai ban ban cho đồi xanh với sông dài ? Chính Chúa Trời, Ngài tạo tác em ơi.
3-      Ta về nơi đây, xin nhân danh Đưc Ki tô. Ta về nơi đây, sum họp mái ấm gia đình. Ta về nơi đây, yêu thương phục vụ hy sinh. Oi nguồn hạnh phúc, chan hòa đoàn con cái Chúa.
4-      Nước theo nguồn trôi ra dòng sông, lá có cành cây có cội nguyên. Tổ tiên ta sinh ra ông bà, có cha mẹ mới có sinh ta. Em nhớ hoài nhớ ơn ông bà.
5-      Một đàn gà nhỏ đùa vui vui vui. Bỗng có tiếng la can đôi gà đá. Gà mẹ chạy tới lòng đau đau đau. Nước mắt tuôn rơi ôm on vào lòng.
6-      Nếu em là họa sĩ tài thì em vẽ ảnh treo đầy nhà. Nếu em là họa sĩ tài thì em vẽ ba  má ông bà.  Nếu em là họa sĩ tài, thì em vẽ ảnh treo đầy nhà. Nếu em là họa sĩ tài, thì em vẽ gia đình hạnh phúc.
7-      Em viết chự  Y  Em viết chữ  Ê  Em thêm chữ  U  Em đọc là Yêu, Yêu cha là Yêu mẹ, Yêu ông là yêu bà, yêu cô bác gần xa. Em yêu là yêu.
8-      Đi ngang nhà má, cái tay con xá, cải cẳng con quỳ, cầu cho cha mẹ sống đời với con.   Còn trời còn nước còn non, con còn thương mẹ, con còn mến cha,  nên khi đi ngang nhà má.... cứ thế mà hát hoài.
9-      Con sợ quá mẹ ơi, con sợ mẹ chóng già. Mẹ già như trái chín cây, gió đưa, gio đưa, đưa mẹ rụng; con rài rài mồ côi.          Con sợ quá mẹ ơi, con sợ mẹ chóng già. Học về ăn chút bánh khô, để cơm, để cơm cơm nuôi mẹ. Mẹ già già yếu răng.

                                                                                             Hai Lúa .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét