Thưa quý OBACE, hôm nay chúng ta cùng với cả Giáo hội bước
vào mùa chay thánh, một mùa thanh luyện chiến đấu, mùa của hy sinh tiết
chế, đồng thời cũng là mùa của việc đại tu làm mới lại tâm hồn. Mùa chay
không chỉ là mùa cả Giáo hội khoác lên mình một màu tím u buồn, mà là
một mùa tập luyện thiêng liêng, là thời gian để mỗi người nhìn lại cuộc
sống của mình và có những quyết tâm sám hối và thay đổi cụ thể. Có lẽ vì
đã nghe quen tai, nên nhiều người bước vào mùa chay với một thái độ
bình thường không thiện chí, không cố gắng, hoặc là chỉ có một chút hình
thức bên ngoài mà không thực tâm sửa đổi cuộc sống và vì thế, mùa chay
cũng sẽ qua đi mà tâm hồn vẫn không sinh được hoa trái tốt lành.
Giáo hội khai mạc mùa chay bằng một nghi thức lâu đời đó là việc lãnh nhận nhúm tro được bỏ trên đầu, kèm theo lời nhắc nhở: Hỡi người hãy nhớ mình là bụi tro, một mai người sẽ trở về tro bụi hoặc lời mời gọi: Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.
Lời thứ nhất nhắc cho chúng ta nhớ đến thân phận con người mỏng manh
của mình được Thiên Chúa tạo dựng từ tro bụi, rồi tất cả sẽ trở về với
tro bụi. Nhắc như thế giúp mỗi người biết xác định lại mục đích cuối
cùng của cuộc đời mình, đâu là chính yếu đâu là tùy phụ, đâu là mau qua,
đâu là bền vững. Thân xác này dù có đẹp đẽ đến mấy rồi cũng sẽ phải tàn
tạ và chết đi trở về cát bụi, cuộc sống trần gian này dù sang trọng, dù
nghèo hèn thì cũng sẽ qua đi, chỉ có Thiên Chúa mới là bền vững; cùng
đích cuộc đời của mỗi con người là hạnh phúc Nước Trời và ơn cứu rỗi mới
là quan trọng còn những cái chỗ nhất chỗ nhì, những cái vinh quang,
tiền của, phần thửởng của thế gian này chỉ là phù du,… vì thế đừng lo
chạy đua tranh giành cho được tiếng tăm hoặc chỗ nhất chỗ nhì hay vinh
dự trần thế, mà linh hồn không được ơn cứu rỗi thì điều đó chẳng có ý
nghĩa gì cho cuộc đời mình.
Lời thứ hai: Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng
là một lời mời gọi cụ thể được gửi đến cho mỗi người mỗi gia đình. Sám
hối là biết dừng lại để nhìn về con người của mình, cách sống của mình,
tương quan của mình đối với Chúa và đối với anh chị em và dám thay đổi
tận căn, sửa chửa tận nguyên nhân. Nói như tiên tri Giôen trong bài đọc
một hôm nay đó là hãy trở về với Thiên Chúa một cách thực tâm trong chay
tịnh khóc lóc và than van, là hãy xé lòng chứ đừng xé áo, là
thật sự dám nhìn nhận sai lần khuyết điểm của mình, đừng tìm cách biện
minh chạy tội. Sám hối không phải vì sợ hãi Thiên Chúa trừng phạt, mà là
vì cảm thấy rằng mình đã làm tổn thương đến tình yêu của Thiên Chúa, vì
Thiên Chúa chúng ta là một người cha nhân từ yêu thương Ngài mời gọi
chúng ta sống yêu thương như Ngài đã yêu, vậy mà chúng ta hờ hững hoặc
xúc phạm đến tình yêu của Người hoặc xúc phạm đến con cái của Người cũng
là anh em của chúng ta. Trở về với Thiên Chúa, sám hối là tin tưởng vào
lòng thương xót khoan dung của Thiên Chúa, không phải để chúng ta ỷ
nại, nhưng giúp chúng ta hy vọng và quyết tâm sửa chửa cuộc đời. Cũng
theo tiên tri Gioen, sám hối là lời kêu gọi được gửi đến cho mọi người
từ tư tế đến dân thường, từ loài người đến súc vật, mỗi người đểu phải
làm cho mình nên xinh đẹp trong sạch hơn trước mặt Thiên Chúa. Sám hối
là một cuộc lột xác thực sự, không phải như con rắn lột xác để trở thành
con rắn lớn, mà là như con sâu, cái kén lột xác trong đau đớn để trở
thành một con bướm đẹp trước mặt Thiên Chúa.
Tin
vào Tin mừng là tin vào Thiên Chúa và lời hứa của Ngài, tin vào sự
hướng dẫn của Ngài vì Chúa Giêsu đến để chỉ cho chúng ta biết cách sống
đẹp lòng Thiên Chúa, biết cách sống cho xứng với phẩm giá con người và
con Chúa, và Ngài còn chỉ dẫn chúng ta con đường về với Chúa con đường
hạnh phúc thật là cùng đích cuộc đời chúng ta. Bước vào Mùa Chay, Tin
Mừng chỉ cho chúng ta những việc làm cụ thể, thể hiện lòng sám hối, thể
hiện quyết tâm thay đổi cuộc đời bằng ba việc: Cầu nguyện, bố thí và ăn
chay, nhưng trước hết vẫn là lời cảnh báo: Khi làm việc lành phúc
đức anh em phải coi chừng đừng phô trương cho thiên hạ thấy, bằng không
anh em sẽ mất công phúc trước mặt Cha trên trời. Cái cám dỗ triền
miên của con người đó là sự khoe khoang khoác lác, là sự kể công, kể
thành tích của mình và đòi người khác phải ghi công ghi danh của mình,
hoặc đòi ưu tiên quyền lợi cách này cách khác. Một khi chúng ta để mình
rơi vào cám dỗ đòi quyền lợi đòi ưu tiên, một khi chúng ta chỉ còn chú
tâm đòi hỏi ưu tiên quyền lợi ở trần gian khi làm việc công phúc hoặc
làm việc cho Chúa, cho giáo hội, thì chúng ta đang đánh mất phần thưởng
của Chúa, vì Thiên Chúa biết tất cả sự hy sinh của chúng ta, chúng ta
muốn được trả ở thế gian này thì chúng ta mất phần thửơng từ tay Chúa ở
trên trời.
Việc làm cụ thể của mùa chay là việc bố thí: Khi
bố thí thì đừng khua chiêng đánh trống côt để người ta khen, nhưng đừng
cho tay trái biết việc tay phài làm… vì Cha anh em đấng thấu suốt mọi
sự sẽ trả lại cho anh. Khi tìm tiếng tăm hay lời khen khi bố thí,
hay làm công phúc, thì hành động bố thí ấy không còn là việc làm bác ái
xuất phát từ sự quảng đại, cũng không phải vì lòng yêu mến Chúa, mà là
vì mình, làm phúc để mua lời khen hay sự hậu đãi nể nang của người khác.
Trái lại Chúa muốn chúng ta làm tất cả các việc bác ái phải phát xuất
từ tấm lòng yêu thương thực sự muốn chia sẻ, như thế, bác ái Kitô giáo
không chỉ là cho đi, là trao tặng những của mình dư thừa, mà dám cho đi
cả những cái mình đang cần, khi thấy anh em mình cần hơn. Chia sẻ với
anh em, là nhìn thấy hình ảnh Thiên Chúa ở nơi người anh em ấy; giúp đỡ
vào những việc chung là góp sự hy sinh của bản thân và gia đình vào việc
làm sáng danh Chúa. Vì thế chính Chúa là Đấng sẽ trả công cho mỗi người
tùy theo sự quảng đại của họ đối với Chúa và đối với anh em.
Cầu
nguyện là hơi thở và là sức sống của kẻ có đạo, và hơn thế nữa cầu
nguyện là thể hiện tư cách là con cái Chúa, là cuộc gặp gỡ thân tình với
Thiên Chúa, vì vậy Chúa muốn mỗi người hãy vào phòng đóng cửa lại để cầu nguyện,
tức là hãy vào trong sự thinh lặng của tâm hồn, là để tâm hồn thật
thanh thản nhẹ nhàng mỗi khi gặp gỡ Chúa. Như vậy, vào phòng đóng cửa
lại để cầu nguyện có nghĩa là trò chuyện riêng tư với Chúa ở ngay trong
tâm hồn, và như thế chúng ta có thể gặp gỡ và cầu nguyện với Thiên Chúa ở
bất cứ nơi nào: ở nhà thờ, ở nơi làm việc, khi đi đường, lúc ở nhà. Một
cái cám dỗ rất lớn ngày hôm nay đối với nhiều người đó là lười cầu
nguyện, không cầu nguyện là một tâm hồn không có sức sống, không cầu
nguyện nó còn là dấu chỉ của một tâm hồn kiêu căng không biết cậy dựa
vào Thiên Chúa, là một thái độ sống vô ơn trước những ơn lành của Thiên
Chúa. Bắt đầu từ mùa chay này mỗi người hãy dành nhiều giờ hơn cho việc
cầu nguyện gặp gỡ Chúa mỗi ngày, hãy tổ chức lại giờ kinh giờ cầu nguyện
mỗi tối ở nơi gia đình, vì khi tụ họp lại bên nhau trước mặt Chúa, Chúa
sẽ hiện diện và biến đổi mỗi thành viên trong gia đình nên tốt hơn,
Chúa sẽ bảo vệ hạnh phúc và sự êm ấm của các gia đình.
Sau
cùng là việc chay tịnh, chay tịnh không chỉ là hình thức bên ngoài
kiêng gì hoặc ăn gì, cũng không phải là hình thức ủ rũ sầu não, ăn nhiều
hay ăn ít, mà là biết kiềm chế những khoái lạc những dục vọng đam mê
trong con người, tức là biết làm chủ bản thân của mình, không để mình bị
buông theo những thỏa mãn xác thịt, không để mình bị lôi kéo bời ăn
uống rượu chè say sưa; Chay tịnh còn là bớt những chi tiêu không cần
thiết để làm việc bác ái công ích. Như thế chay tịnh tức là biết cắt gọt
những cái không cần thiết trong cuộc sống và giũ bỏ những tính hư tật
xấu như rượu chè, cờ bạc, số đề, nó đang phá hủy hạnh phúc của nhiều gia
đình và làm những việc giúp ích cho linh hồn mình và cho hạnh phúc của
anh em. Cho đến ngày hôm nay còn một số người vẫn lấy lý do giải trí
trong gia đình để tổ chức cờ bạc từ ông bà cha mẹ đến con cháu ngồi
chung một sòng. Vấn đề nó không chỉ là sát phạt nhau, mà nó đã hủy hoại
trật tự trong gia đình, sẽ là cá mè một lứa, nó là gương xấu và tập cho
con cháu tính ham mê cờ bạc, tội đó không phải là tội nhẹ, Chúa nói là
những kẻ làm gương xấu cho trẻ thì thà buộc cối đá vào cổ mà quăng xuống
biển. Mùa chay này, hãy dứt khoát với những đam mê ấy.
Mùa
chay này là dịp để mỗi người đừng chỉ nói chung chung, mà hãy từ bỏ,
sửa chữa một vài tật xấu cụ thể trong cuộc sống cá nhân cũng như trong
gia đình của mình, dám chấp nhận một cuộc canh tân lột xác trong đau
đớn, thực hiện liên lỉ các việc đạo đức: Cầu nguyện, chay tịnh và bác
ái, hay nói như Thánh Phaolô trong bài đọc hai hôm nay: Anh em đã lãnh nhận ân huệ của Thiên Chúa, thì đừng để trở nên vô hiệu,
mùa chay nay này có thể là mùa chay cuối cùng, là cơ hội cuối cùng Chúa
cho ta để làm lại cuộc đời, đừng bỏ lỡ cơ hội này và đừng để mùa chay
qua đi cách uống phí mà không sinh hoa trái. Amen
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét