Lc 9, 28 b-36
CHÚA GIÊSU BIẾN HÌNH
Chúa nhật thứ hai Mùa Chay trong năm đức tin càng
thôi thúc chúng ta tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa. Quả vậy, ba môn
đệ thân tín của Chúa Giêsu là Phêrô, Giacôbê và Gioan đã được chứng
kiến giây phút Thầy chí thánh trên núi xuất thần.
Cảnh tượng ấy đã củng cố niềm tin của các môn đệ,
ngày nay nó vẫn làm vững mạnh niềm tin của mỗi Kitô hữu. Do đó, vinh
quang của Chúa Giêsu là sức mạnh giúp các môn đệ và chúng ta vững tin,
vượt qua những thử thách, gian gian ở trần gian này…
Trong cuộc hành trình rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã vài lần loan
báo về cuộc thương khó mình sẽ phải chịu. Thực tế, các môn đệ đi theo
chân Chúa vẫn không hiểu về những điều Thầy loan báo. Nên, đêm hôm ấy,
Chúa Giêsu đã cùng ba môn đệ được xem là thân cận nhất của Chúa dẫn
nhau lên núi cầu nguyện. Chúa Giêsu đã thưa với Chúa Cha thế nào,
chúng ta không rõ…Chúa Giêsu cầu nguyện, ba môn đệ Phêrô, Giacôbê và
Gioan lại đắm chìm trong giấc ngủ miên man, không hay không biết Thầy
của mình đang trò chuyện với Thiên Chúa Cha. Nhưng sau khi tỉnh giấc,
ba môn đệ thấy Chúa Giêsu vinh quang sáng chói, hai ông Môsê và Êlia
cũng rạng rỡ vinh quang, đàm đạo, chuyện trò thân mật với Chúa. Phêrô
cao hứng thưa với Chua Giêsu :” Thưa Thầy, chúng con ở đây thì thật là
hay “ ( Lc 9, 33 ).Các môn đệ thích nơi vinh quang, sáng láng nhưng
lại không tỉnh thức cầu nguyện. Các ngài muốn căng lều, đóng trại trên
núi cao, nhưng lại đắm mình trong ngủ say. Và rồi, trong biến cố kinh
hoàng của Thầy trong vườn Cây Dầu, các môn đệ vẫn chứng nào tật nấy,
vẫn mê ngủ, khoái ăn, tới lúc kẻ thù đến bắt mất Thầy của mình, các
Ông nhốn nháo, xôn xao, giao động…Đây thật sự cũng là sự yếu hèn của
thân phận con người ở trần gian này.
Sống với các môn đệ, Chúa Giêsu hiểu rất rõ các ông
thật yếu đuối, Ngài thấu suốt tâm hồn các Ông, nên trên núi Tabôrê,
Chúa đã cho các môn đệ được chiêm ngắm vinh quang của Chúa cho dù vinh
quang ấy chỉ xẩy ra chốc lát…Vinh quang này đã củng cố lòng tin của các
môn đệ để các ngài thông phần với sự khổ nạn của Chúa Giêsu mà Ngài
sẽ thực hiện tại Giêrusalem. Vinh quang này cũng minh chứng về lời
loan báo của các môn đệ sau này về sự sống lại của Chúa.
Phêrô ở Cêsarê trước đó tám ngày đã tuyên xưng :”
Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống “ ( Mt 16, 16 ) thì hôm nay
trên núi Tabôrê Chúa đã chứng thực cho các ông thấy sự sáng láng của
Ngài vì Ngài thực là Con Thiên Chúa. Biến cố biến hình của Chúa Giêsu
là mạc khải về vinh quang, về sự hiện diện của Chúa giữa nhân loại.
Chúa đem Nước Trời vào trần gian để muôn người nhận ra tình thương và
lòng thương xót của Chúa.
Vinh quang mà Chúa Giêsu biến hình trên núi Taborê
quả thực là sự đáp trả tình thương của Chúa Giêsu khi Ngài chấp nhận
đáp trả lại sự khổ nạn, phục sinh để vâng lời Thiên Chúa Cha. Sự đáp
trả này là lời mời gọi mọi người chúng ta luôn gắn bó và bám chặt lấy
Chúa Giêsu.
Việc Chúa biến hình sáng láng, vinh quang chỉ xẩy ra
một thời gian ngắn. Để rồi sau đó, Chúa chấp nhận cuộc tử nạn và phục
sinh. Tin mừng của thánh Luca cho hay khi trên núi đi xuống Chúa
Giêsu đã nói về cái chết và sự sống lại của Ngài, nhưng các môn đệ
không hề hiểu gì. Mọi người Kitô hữu cũng vậy thôi, đứng trước nhiều
cái chết chúng ta chẳng hiểu gì về sự sống lại cho tới Chúa lại đến
trong vinh quang.
Chúa biến hình chốc lát
rồi lại trở lại trạng thái bình thường. Chúa và các môn đệ lại tiếp tục
cuộc sống hằng ngày. Nhưng trong mọi niềm vui nỗi buồ, Chúa luôn hiện
diện để nâng đỡ và củng cố niềm tin của chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu,
Trong ánh vinh quang lung linh của ánh sáng chói lòa trên đỉnh núi Tabôrê
Chúa đã củng cố đức tin của ba môn đệ thân tín: Phêrô, Giacôbê và Gioan,
Ngày nay, Chúa luôn hiện diện giữa cuộc đời chúng con
Và can thiệp đúng lúc vào những hoàn cảnh cuộc đời của chúng con.
Xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con để chúng con luôn nhận ra
Chúa nơi những người khác và nơi trạng huống cuộc đời dù thuận hay nghịch.Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét