CHÚA NHẬT 29 THƯỜNG NIÊN
Một câu ngạn ngữ thế này: “Người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc, người bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng”.
Dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay, bà góa hết sức kêu cầu, đến cả một thời gian dài chờ đợi vị quan tòa độc ác, vì ông “không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta”, minh oan cho mình là một chiến thắng. Chúa Giêsu dùng hình ảnh này mời gọi ta cầu nguyện là dạy ta bài học của sự kiên trì.
Bạn
và tôi hãy cầu nguyện, cầu nguyện và cầu nguyện không ngừng. Hãy chiến
thắng chính mình, đừng để sự mòn mỏi, sự nản chí lấn chiếm tâm hồn. Ngày
nào còn sống, ngày ấy phải là một lời cầu nguyện trong lòng tin, trong
niềm trông cậy, với tất cả tâm hồn chứa chan tình mến của một người con
thảo.
Chúa
nhật 29 thường niên, cả Giáo Hội đã đi hết ba phần tư của tháng mười.
Tháng mười gắn liền với chuỗi Mân côi, vì là tháng tôn vinh Nữ Vương Rất
Thánh Mân Côi. Chính vì thế, tinh thần cầu nguyện vốn đã được đề cao,
nhất là trong các mùa phụng vụ như mùa Chay, mùa Vọng…, lại càng được
nhắc nhở thường xuyên trong tháng mười.
Lời
nhắc nhở về việc chuyên chăm cầu nguyện của cả Giáo Hội, hay riêng cá
nhân của từng vị mục tử trong tháng mười luôn luôn liên kết với niềm
tin, lòng mến, sự phó thác vào ơn hiệu nghiệm của chuỗi Mân côi.
Một
khía cạnh khác cũng nằm trong chiều hướng của tháng mười, đó là ơn gọi
truyền giáo. Vì thế tháng mười còn được gọi là tháng truyền giáo. Trong
tháng này, ý nghĩa của sự truyền giáo được nhấn mạnh.
Giáo
Hội không quên liên kết tràng chuỗi Mân côi với ý hướng truyền giáo
trong Giáo Hội. Nhiều anh chị em, vốn đã yêu mến chuỗi Mân côi, lại càng
tha thiết đọc kinh này, gắn liền với ước nguyện “Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”.
Trong tháng mười, chúng ta có hai mẫu gương tuyệt vời về truyền giáo và cầu nguyện: Mẹ Maria và thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu.
Bắt đầu tháng kính Đức Mẹ Mân côi, ngay ngày đầu tiên, Giáo Hội hân
hoan cử hành lễ thánh Têrêsa, Bổn mạng các xứ truyền giáo. Bảy ngày sau,
Giáo Hội lại mừng kính Đức Mẹ Mân Côi.
Đức
Maria là một phụ nữ suy tư. Mẹ âm thầm chấp nhận thánh ý Chúa. Có khi
không hiểu hết, nhưng đã nội tâm hóa tất cả bằng cả một đời thầm lặng
bên cạnh con mình. Không ồn ào, hay khoa trương, Mẹ đã chiêm ngắm Con
Thiên Chúa từ khi Người chưa nhập thể, chỉ mới bắt đầu đón nhận lời
truyền tin, đến lúc Người Con ấy về bên Thiên Chúa.
Sự
chiêm ngắm ấy đã tác thành đức tin nơi Mẹ ngày một sâu lắng. Đó là một
sự sâu lắng phi thường. Đức tin đã tặng Mẹ một lòng yêu mến vốn đã lớn,
càng thêm sắc son và mạnh mẽ, nhất là khi phải đối diện với thánh giá,
hay lúc ôm thân xác cứng đờ của con vì bị hành hạ đến mức nhục nhã.
Mẹ
Maria đã từng một lần nói tiếng “xin vâng”. Nói tiếng :xin vâng” một
lần, nhưng cả một đời chấp nhận xin vâng. Nhìn tấm gương tuyệt vời của
Mẹ, tác giả Phương Anh reo lên trong bài hát “Calvê mặt trời đã tắt”:
“Khi
mặt trời đồi Calvê đã tắt, muôn trăng sao khóc thương Ngài lìa đời. Khi
Giêsu dang tay nhìn loài người, khi Giêsu trút hết hơi thở tình yêu.
Thì Mẹ Maria vẫn tin vững vàng đó là Thiên Chúa, Đấng Chí tôn toàn năng.
Thì Mẹ Maria vẫn tin vững vàng đó là Thiên Chúa, Đấng Cứu tinh trần
gian”.
Vì
thế, từ những khắc họa của chính Đức Maria, làm cho Mẹ, một phụ nữ suy
tư, suốt đời chìm trong cầu nguyện. Dõi theo bước chân truyền giao của
Chúa Giêsu trên khắp nẻo đường Palestine, và sau khi Chúa về trời, lại
tiếp tục dõi theo bước chân của những người con là môn đệ của Chúa
Giêsu, cùng chia sớt niềm vui nỗi buồn của cả Giáo Hội, Đức Maria trở
thành tấm gương sáng chói cho những ai yêu thích đời truyền giáo, bắt
chước Mẹ hy sinh, cầu nguyện cho việc truyền giáo.
Cũng
vậy, thánh Têrêsa có nhiều điểm rất giống Đức Mẹ. Chị xứng đáng là một
người con dấu ái của Đức Maria, một đồ đệ rất mực đáng yêu của Chúa
Giêsu.
Têrêsa,
tâm hồn nhỏ bé nên thánh vĩ đại! Chị đã không làm gì để hậu thế có thể
nhìn thấy những công trình vật chất vĩ đại, nhưng đời Chị là cả một
chuỗi ngày anh hùng. Chị sống trong cõi đời có hai mươi bốn năm, nhưng
đấy là thời gian hình thành con đường nội tâm sâu sắc, bởi Chị đã nếm
trải quá nhiều thương đau.
Đặc
biệt chín năm cuối đời, ngoài những thử thách nội tâm là những đau khổ
phần xác diễn ra hằng ngày. Sống trong dòng Catminh, tuy mặt ngoài rất
đơn sơ, nhưng Chị hiểu tình yêu của Chị đối với Chúa Kitô được thực hiện
bằng con đường khổ nạn mà chính Người đã đi qua. Trong đêm thứ Sáu tuần
Thánh 1896, chị ho ra máu lần đầu tiên, khai mạc cho một cuộc tử đạo
kéo dài mười tám tháng cuối đời.
Chịu
đựng bao nhiêu, Chị lại đối diện với nội tâm của chính mình nhiều bấy
nhiêu. Cứ thế đời sống cầu nguyện và kết hợp với Chúa vốn đã là sức mạnh
giúp Chị vượt thắng, lại càng tha thiết, nồng nàn và vững chắc. Quyển
Thánh Kinh, với Chị, ngày càng nên sách đọc duy nhất. Từ trong những
trang Thánh Kinh, chị nhận ra khuôn mặt yêu thương nhân từ của Thiên
Chúa mỗi lúc một lớn dần.
Chị
đã đam mê, một đam mê rất thánh thiện, đó là muốn yêu Chúa hơn bất cứ
ai trên thế giới và yêu mọi người như Chúa Giêsu yêu. Tình yêu ấy lớn
hơn mọi lời rao giảng. Vì thế, chỉ sống trong bốn bức tường đan viện,
Chị vẫn là nhà truyền giáo nổi tiếng.
Người
ta không thấy Chị đến bất cứ nơi đâu để truyền giáo, nhưng nhờ sự hy
sinh và cầu nguyện thầm lặng, Chị đã chấp nhận dùng chính bản thân hướng
đến mọi miền đất của thế giới. Chị đúng là người con trung hiếu của Đức
Mẹ.
Tình
yêu nung nấu cháy lòng, đã giúp Chị hoàn thành ước nguyện: hiến dâng
thân mình, dâng tất cả chuỗi ngày sống dù bất hạnh hay hạnh phúc cho
lòng nhân từ của Chúa như của lễ toàn thiêu. Chúa đã nhận lời người con
bé nhỏ của Người. Chị từ giã cuộc đời trong khi miệng vẫn thì thầm: “Lạy Chúa, con yêu Chúa!”.
Từ
những suy nghĩ về mối liên hệ giữa việc cầu nguyện, cách riêng cầu
nguyện nhờ chuỗi Mân côi với ơn gọi truyền giáo, tôi thấy hai tấm gương
sáng chói rực rỡ của Đức Mẹ và của thánh nữ Têrêsa, soi rọi cho chúng ta
sống những gì Chúa dạy trong Tin Mừng hôm nay: hãy cầu nguyện kiên trì
với tất cả lòng tin và tình mến!
Chúa nói: “Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày mà khoan giãn với họ mãi sao?”.
Tin
vào Lời Chúa, bạn và tôi hãy kiên trì cầu nguyện hết mọi ngày trong đời
sống của mình, noi theo gương của chính Chúa Giêsu, của Mẹ Người là Đức
Maria, của thánh Têrêsa. Hãy hiến dâng mọi hy sinh trong đời sống
thường ngày để hướng đến những miền đất truyền giáo trong Giáo Hội.
Lm. VŨ XUÂN HẠNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét