Vực sâu ngăn cách
CN 26 TNC -Lc 16,19-31
Nhà giàu gấm vóc lụa là
Vận vào thân thể để mà khoe khoang
Ngày ngày yến tiệc tiêu hoang
Linh đình thể hiện giàu sang của mình
Cạnh bên có một bóng hình
La-ra-rô đó trong tình thảm thương
Khó nghèo đói rách lạ thường
Lại còn mụn nhọt vấn vương khắp mình
Nằm ngay trước cổng để rình
Chờ khi chủ tới rộng tình thương ban
Nhưng chờ mãi vẫn khô khan
Thèm ăn những thứ trên bàn rớt ra
Nằm mà quằn quại lê la
Không ai nhìn đến thực là cực thân
Mấy con chó tiến lại gần
Liếm lên chỗ ghẻ có phần ủi an
Thế rồi kiếp sống trần gian
Người nghèo chết đặng hưởng nhan Chúa Trời
Nhà giàu kết thúc cuộc đời
Đem chôn xuống đất xác thời thối đi
Phần hồn xuống tận âm ty
Cực hình phải chịu tức thì chẳng tha
Ông thì đưa mắt trông xa
Thấy rằng trên đó thực là vui thay
Áp-ra-ham đó trong tay
La-ra-rô đã đến ngày được yêu
Ông ta kêu cứu sớm chiều
Cầu xin tổ phụ nhận điều mình xin
Ngài ơi thương đến muôn nghìn
Chỉ cần giọt nước chẳng xin điều gì
Ngón tay nhúng nước một khi
Nhỏ lên đầu lưỡi còn gì mát hơn
Đây con bị lửa thiêu vờn
Áp-ra-ham nói không ơn huệ gì
Con ơi! hãy nhớ lại đi
Suốt đời con nhận phước chi sánh tày
La-ra-rô khốn khổ thay
Suốt đời phải chịu đắng cay buồn phiền
Nơi đây mới được bình yên
Còn con khốn khổ liên liên công bằng
Chúng ta đây cõi vĩnh hằng
Vực sâu ngăn cách mỗi đằng một xa
Bên này có muốn đi qua
Cũng không thể được thật là khó khăn
Nhà giàu vẫn thấy băn khoăn
Vậy thì xin đến đừng ngăn cản gì
La-ra-rô đến một khi
Cha tôi sẽ được tức thì đổi thay
Xin sai anh đến báo ngay
Kẻo rồi họ phải đắng cay cực hình
Áp-ra-ham đáp thực tình
Mô-sê, ngôn sứ hết mình dạy răn
Nghe lời đâu có khó khăn
Nhà giàu vẫn cứ nỉ năn van nài
Họ đâu có chịu thưa ngài
Nếu người đã chết được sai trở về
Họ thì tin tưởng mọi bề
Ăn năn sám hối mà chê sự đời
Áp-ra-ham lại đáp lời
Môi-sê, ngôn sứ họ thời chẳng nghe
Thì người chết nói vo ve
Họ đâu để ý tin nghe làm gì.
Jos. Hồng Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét